SoundMax trình làng loa giải trí đa năng M-23
Ngày 4.3, tại vùng lõi thuộc vịnh Hạ Long (TP.Hạ Long, Quảng Ninh), Tổ công tác thuộc Phòng CSGT Công an tỉnh Quảng Ninh khi tuần tra kiểm soát đã phát hiện tàu cá QN - 40476-TS đang có hành vi sử dụng lồng cào sắt để khai thác thủy sản.Sau đó, tổ công tác đưa phương tiện cùng tang vật về cảng công tác Bến Đoan (P.Hồng Gai, TP.Hạ Long) để xử lý theo quy định.Làm việc với cơ quan chức năng, lái tàu khai danh tính là P.V.Đ (42 tuổi, trú tại khu 7, P.Phong Hải, TX.Quảng Yên, Quảng Ninh).Theo UBND TP.Hạ Long, từ năm 2017, tỉnh Quảng Ninh có quy định cấm đánh bắt thủy sản trong vùng lõi vịnh Hạ Long cũng như quyết liệt xử lý việc sử dụng các dụng cụ, ngư cụ đánh bắt theo kiểu hủy diệt.Trong vòng 1 năm qua, lực lượng chức năng bắt giữ 34 vụ với 34 đối tượng, khởi tố 1 vụ, 1 bị can về tội hủy hoại nguồn lợi thủy sản; xử phạt 33 vụ vì hành vi vi phạm lĩnh vực thủy sản, trật tự an toàn giao thông, xử phạt vi phạm hành chính số tiền 554,5 triệu đồng.Suzuki Jimny chốt giá từ 789 triệu đồng tại Việt Nam
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu.
Cẩn trọng khi lựa chọn dán răng sứ không mài: Những điều cần biết
Hộp quà "Phong Thủy Niên - Tứ Quý Bình" không chỉ là biểu tượng của sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên mà còn là lời nhắc nhớ về hành trình đầy tự hào của Tập đoàn Mường Thanh. Hơn ba mươi năm trước, trên mảnh đất Tây Bắc trù phú, câu chuyện thương hiệu Mường Thanh đậm chất Việt đã bắt đầu. Đó là hành trình bền bỉ gìn giữ, phát huy những giá trị văn hóa và khát khao ghi dấu thương hiệu Việt trên trường quốc tế.Từ viên gạch đầu tiên, Mường Thanh đã kiên trì vun đắp, vươn mình thành "cây đại thụ" vững chãi trong ngành du lịch khách sạn Việt Nam. Những công trình của Tập đoàn tại Điện Biên, Lai Châu, Cao Bằng, Nghệ An, Gia Lai, Lý Sơn, Phú Quốc, và cả đất bạn Lào không chỉ là kiến trúc hiện đại của thương hiệu Khách sạn Mường Thanh mà còn thắp lên hy vọng, mang đến diện mạo mới cho những vùng đất này.Xuân về, toàn hệ thống 61 Khách sạn Mường Thanh khoác lên mình chiếc áo xuân rực rỡ, đan xen tinh tế giữa truyền thống và hiện đại, tạo nên dấu ấn riêng. Vẻ đẹp văn hóa ấy xuyên suốt hành trình hơn 30 năm của Tập đoàn, trân trọng giá trị xưa cũ, bắt kịp sự tinh tế của thời đại, hòa quyện cùng sự đón tiếp nồng hậu của đội ngũ nhân viên. Dù là người con đất Việt hay lữ khách phương xa, ai cũng xao xuyến, vấn vương hồn quê hương qua từng trải nghiệm Tết Việt ở Mường Thanh.Xuân về với Tập đoàn Mường Thanh còn là gam màu ấm áp của sự sẻ chia, đoàn kết. Vượt qua bão Yagi hay đại dịch Covid-19, Mường Thanh vẫn hiên ngang, giữ trọn cam kết, không một nhân viên nào bị bỏ lại. Chính sự trân trọng con người, coi trọng chữ "tình" đã tạo nên một Mường Thanh vững vàng.Cứ giáp Tết, chuyến xe chở gạo nếp nương thơm từ Điện Biên cùng những hộp quà tự tay cán bộ Tập đoàn chuẩn bị để tặng người thân, khách hàng, đối tác, nhân viên… Món quà giản dị nhưng kết nối những trái tim, vun đắp tình thân. Ở Mường Thanh, Tết là dịp để tình người thêm gắn bó.Trên hành trình gắn bó với giá trị thuần Việt, kiên định với slogan "Không gian thanh thản - tình cảm chân thành", Mường Thanh ghi dấu ấn bằng những đóng góp thiết thực cho xã hội. Có thể kể đến việc đầu tư hàng chục tỉ đồng xây trường cấp 3 Nguyễn Du, hàng trăm tỉ đồng cho bệnh viện đa khoa Phủ Diễn, tổ chức các chương trình "Về nguồn", "Xuyên Việt", chiến dịch "Huyền thoại Điện Biên Phủ - Hào khí Mường Thanh" để quảng bá vẻ đẹp đất nước và tôn vinh lịch sử. Hình ảnh những chuyến xe nghĩa tình, nồi bánh chưng lan tỏa yêu thương đã trở thành biểu tượng đẹp của Tập đoàn.Xuân về mang theo hương sắc Mường Thanh, ta thấy thấp thoáng hình ảnh hoa ban trắng, họa tiết thổ cẩm, tà váy Thái, hương rượu táo mèo. Đó là tinh túy núi rừng Tây Bắc, dòng suối nguồn nuôi dưỡng tinh thần Mường Thanh, lan tỏa đến mọi miền Tổ quốc. Mỗi khách sạn Mường Thanh như một đại sứ văn hóa, lồng ghép nét đặc trưng địa phương vào từng chi tiết, tạo nên bức tranh đa sắc màu."Phong Thủy Niên - Tứ Quý Bình" mang lời chúc an khang, thịnh vượng, nhưng sâu xa hơn, đó là câu chuyện về hành trình hơn ba thập kỷ đầy tự hào của Tập đoàn Mường Thanh. Dẫu còn nhiều chông gai, Mường Thanh tự tin giữ vững và phá vỡ kỷ lục "Chuỗi khách sạn tư nhân lớn nhất Đông Dương", không ngừng đổi mới, phát triển vươn tầm khu vực và thế giới.Hạnh phúc là một hành trình, và Tập đoàn Mường Thanh tự hào viết nên hành trình ấy bằng những việc làm thiết thực, ý nghĩa, đóng góp vào sự nghiệp chung của đất nước. Hãy cùng Tập đoàn Mường Thanh đón một mùa xuân chan hòa, mê say thành công, hạnh phúc và cùng nhau viết tiếp câu chuyện về một thương hiệu Việt đầy tự hào mang tên Tập đoàn Mường Thanh.
Ngày 16.3 sẽ diễn ra tọa đàm "Con đường phở Việt và sợi phở" có sự tham gia của các nghệ nhân, các chuyên gia trong lĩnh vực ẩm thực, các nhà văn hóa… Tại đây, các nghệ nhân và các chuyên gia sẽ trao đổi, chia sẻ các nội dung phát huy và kế thừa những giá trị truyền thống của nghề phở song hành là sự phát triển của nghề phở, lan tỏa món ăn đến gần hơn với người dân và bạn bè du khách quốc tế…
Bất an khi cầu xuống cấp, hư hỏng nặng
Ở thành phố, cách không xa lại có chợ, siêu thị. Các cửa hàng mở từ sáng tới tối, muốn mua gì cũng dễ. Ai bận bịu quá thì đặt online, thoáng chốc shipper đến giao hàng. Tuy nhiên, ở đây lại khó tìm những mặt hàng hương đồng cỏ nội đúng chuẩn "gốc" miền Tây. Khi nói đến việc chuẩn bị ăn tết, người thành phố có phần ung dung. Còn mười bữa nửa tháng tới tết mới mua sắm cũng là chuyện thường. Có người sát giao thừa mới xách giỏ đi chợ. Song, dù ăn tết hoành tráng, đủ món "sơn hào hải vị", bà con vẫn có một cảm tình đặc biệt với những món dân dã miền Tây. Vì lẽ đó mà đa phần người miền Tây xem cá đồng, gà thả vườn... chính là đặc sản quê mình. Bởi nó được xuất xứ từ vùng quê, ở phố xá không phải muốn mua là có. Ngày tết, bên cạnh những món ăn truyền thống như thịt kho hột vịt, dưa chua, canh khổ qua, bánh tét… thì mâm tiệc của người miền Tây luôn có đặc sản miệt vườn. Miền Tây có nhiều kênh rạch, ruộng đồng mênh mông, đúng mùa cá mắm tự nhiên dồi dào. Nhưng nếu không đúng thời điểm thì cũng không dễ đánh bắt. Do đó, người dân thường có thói quen lo tết xa. Trước tết vài tháng, nhà nhà tranh thủ nuôi đàn gà, đàn vịt ngoài vườn; cặp mé sông (hoặc trong mương) làm vèo lưới nuôi cá, ếch...Bà Lưu Thu Năm (49 tuổi, ngụ xã Lương Tâm, H.Long Mỹ, Hậu Giang) chia sẻ: "Mới mùa nước nổi gia đình tôi đã tính chuyện ăn tết. Nhà tôi đi đặt lợp, đẩy côn, chọn những con cá lóc đồng roi roi (cỡ vừa - PV) rọng trong vèo để dưỡng tới tết. Con cháu, bạn bè ở thành phố về rất thích ăn đồ đồng nên phải dự trữ trước vài tháng. Vì vào tết thì nghịch mùa, khó kiếm được". Mấy tháng trời chăn nuôi, nhọc công là có. Nhưng nếu bảo bà con xứ này lo xa chi cho cực thân thì chưa hiểu hết tâm tình miền Tây. Bởi, người miền Tây nghĩ những thứ chăn nuôi công nghiệp (hàng chợ) thì không thể ngon bằng đồ tự nhiên sông nước. Dường như những gì tự bắt được, nuôi dưỡng, tự tay chế biến thì món ăn đó mới ngon.Nếu có dịp về miền Tây ăn tết, bạn chớ thấy phiền hà khi chủ nhà liên tục gắp thức ăn cho mình. Họ vừa mời vừa giới thiệu nhiệt tình về xuất xứ của các nguyên liệu đồng quê. Hẳn là bà con không phải muốn kể công hay khoe tài bếp núc, mà chỉ đang bày tỏ lòng mến khách, sự tự hào về "gốc gác quê mùa" của mình.Điều thú vị là tết có mấy ngày, nhưng người miền Tây chuẩn bị đặc sản vùng quê thiệt là hoành tráng. Họ thường nuôi số lượng cá, gà, vịt… sao cho luôn dư dả, để cho con cháu mang lên thành phố sau tết. Lý do nữa là bà con không ăn tết một mình mà chia sẻ với hàng xóm xung quanh. Cận tết, nhà này nuôi thứ gì thì gửi cho nhà kia ăn tết. Hình thức chẳng cầu kỳ gì, cứ xách con cá, con gà tặng nhau mà bền chặt tình làng nghĩa xóm. Với lối sống tối lửa tắt đèn có nhau, bàn tiệc của người miền tây thường là những món ăn na ná nhau. Tuy không đa dạng, nhưng hễ làm món nào cũng nhiều, không sợ thiếu. Điều đặc biệt là bà con rất có lòng, dù ngày tết nhưng sáng sớm mới tất bật làm gà, làm cá (không làm trước bảo quản trong tủ lạnh - PV) để những món "đặc sản miền Tây" thật sự tươi ngon, hấp dẫn. Nếu có dịp, bạn hãy về miền Tây ăn tết để thấy không khí đón năm mới ở đây bình dân nhưng đong đầy tình cảm. Người dân có thể không khá giả nhưng rộng rãi, phóng khoáng theo cách riêng của mình. Và khi chia tay ra về, bạn cũng chớ lấy làm lạ khi chủ nhà có nhã ý gửi tặng cho những con cá, con gà, con vịt để về nhà ăn tết. Bởi đó là món quà thấm đượm tình cảm, phải quý lắm bà con mới tặng. Vì để có nó, họ phải cất chăm sóc, trông lớn từng ngày.